Quá trình hình thành các cam kết quốc tế về bảo vệ môi trường biển do nguồn ô nhiễm từ đất liền
15/06/2021
Từ những năm 1930, các cường quốc về hàng hải chủ yếu có mong muốn về việc ngăn chặn ô nhiễm từ tàu đã tổ chức các hội nghị quốc tế liên quan về ô nhiễm biển và tập trung vào việc ngăn chặn ô nhiễm biển do tàu, tuy nhiên, chưa có điều ước quốc tế (ĐƯQT) nào được thông qua trong giai đoạn này. Hội nghị Luật biển năm 1958 là một sự kiện quan trọng trong giai đoạn này. Hội nghị đã thông qua bốn công ước riêng biệt, đó là: (1) Công ước về Lãnh hải và Vùng tiếp giáp; (2) Công ước về thềm lục địa; (3) Công ước về Biển khơi và (4) Công ước về đánh bắt cá và bảo tồn tài nguyên sinh vật ở biển cả. Tuy nhiên, những Công ước này không hình thành bất kỳ chế độ pháp lý nào cho việc kiểm soát nguồn gây ô nhiễm biển do nguồn ô nhiễm từ đất liền (ÔNTĐL), chỉ có quy định có liên quan. Điều 25 khoản 2 của Công ước về Biển cả có thể áp đặt nghĩa vụ đối với các quốc gia để kiểm soát ô nhiễm biển từ các nguồn bao gồm cả nguồn ÔNTĐL, do quy định “Tất cả các quốc gia phải hợp tác với các tổ chức quốc tế có thẩm quyền trong việc thực hiện các biện pháp ngăn ngừa ô nhiễm biển hoặc thông qua bầu khí quyển, do bất kỳ hoạt động nào với các vật liệu hoạt động vô tuyến hoặc các tác nhân gây hại khác”. Đây là quy định duy nhất liên quan đến nguồn ÔNTĐL trước năm 1972, tuy nhiên, không có bất kỳ cơ chế nào khác để kiểm soát nguồn ÔNTĐL, đồng thời chỉ áp dụng cho biển cả, bỏ qua vùng biển thuộc thẩm quyền quốc gia, nơi xảy ra hầu hết tình trạng ô nhiễm do nguồn ÔNTĐL.